Xòe đôi cánh bao trùm lên quả đất/ Thiên thần bay rung chuyển cả không gian
Xòe đôi cánh bao trùm lên quả đất
Thiên thần bay rung chuyển cả không gian
Chở trên cánh những mùa xuân chửa mất
Mắt thơ ngây và môi biếc Thiên Đàng.
Cứ như thế tháng ngày phương viễn mộng
Trải nguồn tâm làm gió mát Từ phong
Tiếp hơi thở cho bừng lên mạch sống
Khi ngày xưa đã chết vạn linh hồn.
Và ba ngàn Đại thiên trong bỗng chốc
Run run lên từng nghiệp của tình thương
Giao hòa với hồn nhiên đôi mắt ngọc
Long lanh ngời xanh thẳm Thái Bình Dương.
Em bé đó cười cho hoa thắm nở
Vườn tâm tư ngào ngạt gió Thiên Hương
Em bé đó; hát lời ca bỡ ngỡ
Cho nhân gian say đắm mộng chân thường.
Thiện Thệ
[Tập san Pháp Luân - số 4]