Am tranh, đá trắng, trúc vàng/ Núi cao thác vọng một làn sương mai/
Am tranh, đá trắng, trúc vàng
Núi cao thác vọng một làn sương mai
Vướng chi thế sự trần ai
Để cho lãng phí thân trai một đời
Chơn kinh vốn tự không lời
Nương nơi thanh tịnh sống đời trầm tư
Dứt trừ kiết sử còn dư
Tánh không liễu ngộ chơn như hiện tiền.
Nguyên Hà
[Tập san Pháp Luân - số 15, tr.52, 2005]