Từ mấy độ lang thang chân bước mãi/ Vạn dặm trùng quờ quạng gió điêu linh
Từ mấy độ lang thang chân bước mãi
Vạn dặm trùng quờ quạng gió điêu linh
Vòng luân lạc hắc hiu đời lữ khách
Rong rêu hoài năm tháng mộng tồn sinh.
Ngày trở lại con đường xưa lá đổ
Nhưng mây bay như thoáng đẹp mơ hồ
Ta tìm gặp những niềm riêng đã mất
Trong một lần vĩnh viễn của hư vô.
Thông Nhã
[Tập san Pháp Luân - số 4]