Người có trái tim thật nồng ấm/ Máu hồng tươi/ Xoay chuyển luân lưu bất tận...
Người có trái tim thật nồng ấm.
Máu hồng tươi
Xoay chuyển luân lưu bất tận
Tưới vào những cánh đồng bát ngát
Những núi rừng huyền bí Phi Châu
Đổ xuống những dòng sông xuôi,
Về đại dương tít mù xanh biếc
Đôi lúc bốc hơi thành những đám mây sũng nước
Làm mưa đổ xuống ao bèo
Tưới mát những đóa hồng nhung
Những đóa sen trắng xanh vàng đỏ
Những giàn nho vườn nhãn vườn xoài trĩu nặng trái thơm
Những bụi gai lởm chởm
Cũng hòa vui ca hát đêm ngày
Dòng máu ấy tự tim
Một khi hòa vào tim anh
Bỗng dưng xám đen nghẽn tắc
Bởi rong rêu, đá sỏi, thác gềnh
của những tham vọng
điên rồ ngờ nghệt kiêu căn
Anh đã biến nữ hoàng thành tên nô tỳ thảm thương
Nhưng ở cuối đường tất cả sẽ trở về nguyên vị.
Quang Tuệ - (Kính dâng Ôn Nhất Hạnh)
[Tập san Pháp Luân - số 1, tr.71]