Chiều nghiêng nắng đổ xuống đàng/ Dáng thương đổ bóng vững vàng che con...
Chiều nghiêng nắng đổ xuống đàng
Dáng thương đổ bóng vững vàng che con
Khơ-nia bóng ngã về non
Mẹ xoay bóng ngã chân son đi về
Mẹ là bóng mát đường quê
Chở che con giữa bộn bề tháng năm
Tuổi thơ giấc mộng trăng rằm
Chân qua lối cũ xa xăm dặm đời
Bóng dài trải bước con đi
Thân gầy cánh vạc ngại gì xa xôi
Miễn con nở nụ tinh khôi
Yêu con tình mẹ lên ngôi bốn bề
Bóng xua in dấu chân quê
Nay che mát cội Bồ-đề đơm hoa
Con về tụng biến kinh ca
Vang trong nhịp điệu âm ba bống từ.
Tuệ Nguyên.
[Tập san Pháp Luân - số 6]