Chỉ cần một điểm loé vô minh

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Chỉ cần một điểm loé vô minh luyện thành con người đại trượng phu - Thiền Lâm Cú Tập

Câu nầy có nghĩa rằng nếu như khai mở con mắt tâm và chuyển tâm cơ thì vô minh cứ như vậy trở thành diệu tướng của chơn Phật.

Có hôm nọ, Tây Hữu Mục Sơn (西有穆山, Nishiari Bokuzan, 1821-1910), bậc cự tượng nghiên cứu về bộ Chánh Pháp Nhãn Tạng, được người ta nhờ viết bài tán cho bức tranh Đạt Ma và nàng du nữ sắc nước khuynh thành, ông hí hoáy mấy câu sau:

“Chín năm quay vào tường có gì đâu? Ta đây mười năm ưu sầu. Ta đây với tấc lòng thành. Qua tháng ngày với cây đàn. Đàn mà đứt dây ta thành Phật. Làm bạn với khách niệm Di Đà. Độ được hay không nào ai biết. Ấy là chuyện của ông. Ngoài ra chẳng còn gì khác hơn.”

Khi Hòa thượng Tiên Nhai (仙厓, Sengai) đi ngang qua khu làng vào ngày đầu năm, có đám người tụ tập rất đông để xem hai vợ chồng đang gây lộn nhau. Sau đó, người chồng mắng vợ rằng:

- Thôi, không chịu nỗi nữa rồi.
- Cứ giết tôi đi còn hơn đánh đập tôi như vậy.

Khi ấy Hòa thượng nhảy ra bảo rằng:

- Nè, nè, cứ giết chết nhau đi! Có gì ta sẽ tiếp độ cho mà.

Nghe vậy hai vợ chồng thôi không gây nhau nữa. Khi ấy truy tìm nguồn gốc vì sao gây ra cuộc cãi vã như vậy, mới biết được rằng do vì nấu thức ăn quá độ, nên bỏ đi hay ăn đã trở thành câu chuyện gây gỗ giữa hai vợ chồng kia.

Ngay lúc ấy, Tiên Nhai viết ngay mấy câu rằng:

“Tuyết trắng núi Phú Sĩ sáng mai tan. Sáng nay nấu đồ ăn cũng tiêu tan. Vợ chồng gây nhau nằm ngủ vẫn mơ màng.”

(Trích trong tập Mỗi ngày một câu Thiền)

Tàn Mộng Tử
biên dịch và chú giải.
[Tập san Pháp Luân - số 13, tr.32, 2005]