Đối với người Phật tử chúng ta, ngày mồng một Tết là ngày vía đức Phật Di Lặc, nên chúng ta thường nói với nhau “Mùa Xuân Di Lặc”. Nói đến đức Phật Di Lặc, chúng ta hình dung ra ngay nụ cười hoan hỷ, an lạc của Ngài dù cho lục tặc quậy phá (còn chúng ta chỉ cần “nhất tặc” chọc tức một câu thôi cũng đủ nổi tam bành lục tặc lên rồi!! ☺☺!! làm sao mà cười được đây?)
Thưa quí Anh Chị,
Nụ cười vì vậy tưởng là dễ nhưng quả thật rất khó, vì nụ cười không phải nở ra từ môi, miệng của chúng ta mà thật sự phải được nở ra từ Tâm của chúng ta. Thật vậy, trong nhân gian, người ta cũng ca tụng nụ cười, không chỉ người Á Đông mà Tây phương cũng thích được tặng một nụ cười, cho nên Phật Pháp rất gần với Tuổi trẻ. Với nụ cười và tất cả những ai thích đem vui đến cho người khác, thích tặng người khác một nụ cười xuất phát từ trái tim mình, họ đều là con cháu của đức Phật Di Lặc, không phân biệt họ thuộc truyền thống tôn giáo nào, phải không thưa quí anh chị? Ngày đầu năm không phân biệt là Tết Dương lịch hay Tết Âm lịch, chúng ta hãy trao tặng cho nhau, cho anh chị em chúng ta, cha mẹ chúng ta, cho người láng giềng, cho người bạn đồng nghiệp, cho các em nhỏ, v.v... một nụ cười (vì “Một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ!”).
Thật vậy, nếu có nụ cười sẽ không có chiến tranh - vì hòa bình luôn luôn bắt đầu bằng một nụ cười! Giống y như hai em bé đang giận nhau, nếu một trong hai em mỉm cười trước, thế là hòa bình, thân ái được lập lại ngay! Vì một nụ cười luôn kéo theo một nụ cười khác! Người lớn cũng không khác mấy! - Bởi vì nụ cười mang lại hòa bình, hạnh phúc, tình thương, sự thông cảm. Và hòa bình, tình thương, thông cảm không thể đến từ một phía, không thể là một chiều mà luôn luôn là hai chiều.
Còn nữa, nhờ có nụ cười dẫn đầu, người ta có thể dang rộng tay ra, có thể dành ra một ít thời gian của mình, chia xẻ với tha nhân một ít tiền bạc của mình,… Một nụ cười có thể xoa dịu nỗi đau, và đem lại cho chúng ta niềm hy vọng; nó làm xúc động trái tim của kẻ khác và có thể đong đầy trái tim đó bằng bác ái, bằng từ bi… Khi tình thương đã xâm chiếm trái tim mình thì không còn chỗ cho hận thù, giận dữ, tham lam, ganh ghét, đố kỵ… nữa. Nói rộng ra, chỉ có tình thương mới có thể làm cho chúng ta chiến thắng trong một cuộc chiến tranh vì chỉ có tình thương mới có cái khả năng kỳ diệu biến thù thành bạn, biến sự xâm lăng thành sự bảo vệ, đó là lý do đức Phật nói: “Hận thù không dập tắt được hận thù mà chỉ có tình thương mới dập tắt được hận thù”.
Vì vậy, món quà quý nhất mà bạn có thể tặng cho một người khác là một nụ cười! Nó không cần phải tốn tiền để mua, nên nó không làm “người cho” nghèo đi, nhưng có thể làm “người nhận” giàu thêm lên và nó đi vào lòng người như một dòng nước mát thấm tận tâm can con người; đó chính là vị ngọt cam lồ mà chúng ta thường nghe: đức Quán Thế Âm dùng nhành dương liễu nhúng vào nước cam lồ rảy lên những tâm hồn đau khổ, phiền muộn, ăn năn, tuyệt vọng… của chúng sanh làm cho tất cả đau khổ phiền não “bay” đi hết, tâm chúng sanh cảm thấy thanh thản nhẹ nhàng…
Thực tập “rải tâm Từ” của chúng ta cũng gần giống như vậy! Chúng ta hãy nhắm mắt lại, nghĩ về một người bạn nào đó đang bệnh nặng hay đang sầu não, phiền muộn… hãy mỉm cười với họ, chia sẻ “qua không gian” niềm đau, nỗi phiền muộn của họ… Khi đã có thói quen thực hành nghĩ đến người khác rồi, chúng ta có thể “rải tâm Từ” hay tặng một nụ cười đến những người không thân lắm, rồi từ từ đến những người không ưa thích chúng ta, không thuận với chúng ta, v.v...
Xin gởi đến quí anh chị và các bạn, các em nụ cười đầu năm 2008, nụ cười của đức Phật Di Lặc trong ngày mồng một Tết Mậu Tý, cầu mong tất cả chúng ta và mọi người trên trái đất này đều nhận được nụ cười của hòa bình, tình thương và hy vọng để xoa dịu nỗi đau vì chiến tranh, hận thù trong cõi Ta-bà này.
Mừng Xuân Mậu Tý!
Happy New Year 2008!
Tâm Minh
[Tập san Pháp Luân - số 47, tr.68, 2007]