Chữ tâm như sóng cuộn
tràn biển khơi
Mặc ai danh lợi
xu thời!
Nghiêng vai
gánh cuộc vô thường
Niềm vui rớt xuống
cuối đường trần gian
Không đâu duyên nợ đa đoan
Chữ tâm như sóng cuộn
tràn biển khơi
Mặc ai danh lợi
xu thời!
Ta
nghêu ngao hát
giữa trời…
an nhiên!
Dzạ Lữ Kiều
[Tập san Pháp Luân - số 42, tr.91, 2007]