Theo ngày tháng nỗi đau thành đá cuội/ rớt xuống đời vỡ vụn những vần thơ
Theo ngày tháng
nỗi đau thành đá cuội
rớt xuống đời
vỡ vụn những vần thơ
Rồi ngày tháng
đá cuội chính là thơ
hồn nhiên lăn
theo gót hài
tịch lặng
Em đã thôi dong ruổi...
đời ảo mộng!
chừ thong dong
ngày tháng
lối đi về.
Mặc Không Tử.
[Tập san Pháp Luân - số 8]