Sa Pa lạnh/ hoang sơ/ bốn mùa choàng trên vai / mù sương lãng đãng/ vẻ liêu trai /thơ mộng / diệu kỳ!
Tôi sẽ kể em nghe
một Sa Pa huyền thoại
Thị trấn xa xưa
chuyện kể
Chợ Tình
người xuống chợ
gieo hạt lòng ước nguyện
và đông qua
sẽ ấm một bình minh
Sa Pa lạnh
hoang sơ
bốn mùa choàng trên vai
mù sương lãng đãng
vẻ liêu trai
thơ mộng
diệu kỳ!
Nơi ấy
có mặt hồ trong
và hàng cây soi bóng nước
có vầng trăng huyền mộng
mơ màng
như nhắn nhủ điều chi
Đẹp lắm
Sa Pa đêm
Đẹp lắm
những thác ghềnh
Đẹp lắm
những cô gái Mông, Dao
mỗi ngày của em
là kết tinh ở những đường kim mũi chỉ
là những cái túi nhỏ xinh
gùi xuống chợ
đổi áo cơm
Nhìn em
nhìn những đồi núi cao
và nương rẫy
ta đọc được lắm điều
mà sách vở từ chương không viết được
tâm hồn em
cao vút như đỉnh Fanxipan
ầm ầm như thác nguồn tuôn chảy
lặng lẽ
như mặt hồ Xuân Viên
xanh ngắt
đêm về
Sa Pa đẹp
đẹp như câu chuyện kể
mênh mang
níu lòng người
ôi,
huyền thoại một Sa Pa!
Mặc Không Tử
Tập san Pháp Luân - số 75, tr86, 2010]