Kính tặng: Cố thi sĩ Bùi Giáng
Cháy vần nắng, ngợp vần mưa
Lai… rai… cồn-lá-hoa-đùa-sương-trăng
Trăm năm thưa với người rằng:
Vạn vần ấy, chỉ một vần nhân sinh?
Hoàng hôn tắt, mở bình minh
Thu vàng se ấm tro tình hạ xa.
Mắt xanh thắm phố la cà
Nghêu ngao nhảy múa mà hoa bướm sầu
Điên chơi cho bớt điên đầu*
Rong rêu vì nhớ lúc ngồi lặng im.
Ai vui? Ai khóc? Ai tìm?
Người như tăm cá, bóng chim cuối đèo
Bao lần trừng mắt trong veo
Một lần như thế… chim kêu bỏ cành
Bay xa khuất phía trời xanh
Như sương ngậm bóng trăng thanh - vỡ rồi!
Độc hành một cõi, người ơi!
Bước chân không dấu, ngỏ mời xưa sau.[Tập San Pháp Luân.34.Tr,71.2006]
Một Vần Nhân Sinh
Typography
- Smaller Small Medium Big Bigger
- Default Helvetica Segoe Georgia Times
- Reading Mode