Thầy thường dạy rằng: tu chi thì tu, pháp môn nào cũng được nhưng mục đích phải đem lại hạnh phúc cho con người chứ không làm hại người; nếu anh/chị học thiên kinh vạn quyển mà nói rằng chưa hề áp dụng được gì cho bản thân mình và cũng chưa làm gì ích lợi cho ai cả thì như vậy là “trớt quớt” rồi!
Thưa Thầy kính mến của con,
Hôm nay là một ngày thứ bảy, nhưng buổi sáng thức dậy con không được cái niềm vui nghĩ rằng chiều nay có lớp học của Thầy dạy chúng con (hàng cư sĩ) được học ké với quý Thầy trong lớp Duy Thức. Lần này Thầy nhập thất quá lâu, chúng con chưa bao giờ bị nghỉ hơn 4 tháng trời! Vì vậy hôm nay con xin viết thư này gởi qua Pháp Luân để đến tay Thầy.
Thầy thường dạy rằng: tu chi thì tu, pháp môn nào cũng được nhưng mục đích phải đem lại hạnh phúc cho con người chứ không làm hại người; nếu anh/chị học thiên kinh vạn quyển mà nói rằng chưa hề áp dụng được gì cho bản thân mình và cũng chưa làm gì ích lợi cho ai cả thì như vậy là “trớt quớt” rồi!
Thầy lại dạy: Hạnh phúc tùy theo cách nhìn, quan niệm của từng người, đối với một người bị ghẻ ngứa hoành hành thì với họ, được ngồi hơ trên một ngọn lửa là hạnh phúc nhất, nếu mình lôi anh ta ra khỏi ngọn lửa thì đó là điều bất hạnh của anh ta. Đối với một người nông dân thì thế giới của họ là ruộng, là vườn, là trời mưa trời nắng; đối với người thương gia thì thế giới của họ là giá cả thị trường, là cổ phiếu, v.v... Như vậy, làm sao để đem lại hạnh phúc cho mọi người, có phải trước hết phải giáo dục cho họ hạnh phúc là gì hay không? Đây là câu hỏi con đã đặt ra cho con rất nhiều lần nhưng không tự giải đáp được, con cũng chưa bao giờ dám hỏi Thầy hay các bạn cả!
Ngày xưa con đi dạy, sau năm 75, có nhiều em học sinh rất thông minh nhưng rất nhác học. Nó nói với con rằng: Tại sao phải học? Con hỏi lại: Tại sao không học? Nó nói: Anh của em học rất giỏi làm luật sư nhưng bây giờ phải đi xe thồ để kiếm sống! Vậy thì em có giỏi đến đâu cũng vậy thôi, học làm gì, chơi cho sướng! (Đáng lẽ con phải lý luận thêm với nó “thế nào là sướng” nghĩa là hạnh phúc, nhưng con không có thì giờ!).
Hôm qua có một người bạn gởi qua email cho con một message và bảo con suy nghĩ rồi trả lời cho biết con nghĩ như thế nào và nếu thích thì chuyển đến cho các bạn khác. Người bạn này của con có tôn giáo khác con nhưng chúng con rất thân nhau từ trước đến nay; con muốn chia sẻ với Thầy và sau đó là các bạn con nên con gởi đến Thầy message này và những câu trả lời của con: Con xin dùng chữ thường để ghi những ý nghĩ của con và chữ nghiêng để ghi cái message của người bạn.
Hạnh Phúc
Hạnh phúc phụ thuộc vào cách nhìn nhận của chúng ta.
- Tất nhiên rồi, rất đồng ý!
Nếu thu gọn nhân loại trên toàn thế giới xuống một cái làng nhỏ, ta sẽ có một cái làng như sau:
57 người châu Á
21 người châu Âu
14 người châu Mỹ
8 người châu Phi.
- Ý bạn là lấy tỷ lệ người trên toàn thế giới? Rồi sao nữa?
sẽ có 52 phụ nữ
48 đàn ông
70 người da màu
30 người da trắng
80 người có giới tính bình thường
11 người lưỡng tính
6 người sẽ có sở hữu 59% tổng tài sản của làng và cả 6 người đều là người của Hiệp Chủng Quốc (USA)
80 người sẽ không có nhà ở tử tế
70 người mù chữ
50 người sẽ không được ăn no
1 người sẽ chết
2 người được sinh ra
1 người sẽ có máy tính
1 (và chỉ có 1 người thôi) có trình độ đại học.
- Chưa hiểu bạn muốn kết luận cái gì nên chưa có ý kiến!
Nếu nhìn thế giới ở góc độ như thế này sẽ thấy rằng chúng
ta, những con người, cần sự đồng cảm, đoàn kết, sự nhẫn nại và trí thức đến mức nào! Bạn hãy nghĩ về điều đó!
- Dù đứng ở góc độ nào tôi cũng cảm thấy con người nói riêng và mọi loài nói chung phải thương yêu và giúp đỡ lẫn nhau; đó là lòng từ bi mà tôn giáo của tôi đã dạy chúng tôi từ lúc còn tấm bé (em thương người và loài vật).
- Bạn nói “trí thức” là gì? Có phải là “knowledge” không? Tôi thì nói là trí tuệ (wisdom) rất cần cho con người, hơn là “kiến thức” (knowledge).
- Bất cứ trong một cộng đồng nào, con người hay loài vật, cũng cần có sự đồng cảm, đoàn kết và nhẫn nại cả.
Nếu sáng nay bạn thức dậy khỏe mạnh
Vậy là bạn hạnh phúc hơn một triệu người rồi đấy! Những người không sống được đến tuần sau.
- Nếu trong những người không sống được đến tuần sau đó có cha/ mẹ, hay vợ/chồng, con cái/bạn bè… chúng ta, thử hỏi chúng ta có còn cảm thấy hạnh phúc không?
Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh,
hay sự cô đơn trong phòng giam của nhà tù,
nếu bạn chưa phải hấp hối vì đói khát,
bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu người trên thế giới này.
- Cũng vậy, nếu nghĩ đến những người đang phải trải qua chiến tranh, đang cô đơn trong nhà tù, đang phải hấp hối vì đói khát, con số lên tới 500 triệu người thì chúng ta làm sao còn cảm thấy hạnh phúc được? đó là chưa nói nếu người thân, đồng bào, bà con… của chúng ta nằm trong số đó, liệu chúng ta có còn cảm nhận được hạnh phúc không?
Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về một ngày tận thế, hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên thế giới.
- Tôi không hiểu ý của bạn lắm! Tôi không đến nhà thờ nhưng tôi cũng không sợ hãi về một ngày tận thế hay về cái chết… tại sao kết luận là hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên thế giới?
- Nếu bạn cho rằng phải có điều kiện “đến nhà thờ” mới có hạnh phúc thì tôi không đồng ý!
Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn được ăn mặc tử tế. Bạn có một mái nhà và một cái gường êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
- Nhưng giàu có với hạnh phúc là hai chuyện khác nhau, có phải không?
Nếu bạn có tài sản trong ngân hàng, tiền trong ví, và một ít tiền lẻ trong túi, bạn thuộc vào 8% no đủ của toàn thế giới.
- Nhưng no đủ cũng đâu phải đồng nghĩa với hạnh phúc?
Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, bạn sẽ trở nên hạnh phúc gấp hai lần vì:
Ai đó nghĩ đến bạn,
Bạn không nằm trong hai tỷ người mù chữ
Bạn có máy tính.
- Nhưng đâu có chắc là tôi có hạnh phúc, nói chi là hai lần?! !! Tôi thật tình không hiểu kết luận này của bạn!
- Theo bạn, hạnh phúc là điều người ta cảm nhận đựợc hay là điều mà bạn định nghĩa, rồi áp đặt lên?
Có ai đó đã nói rằng:
Hãy hát như chẳng có ai nghe
Hãy nhảy múa như chẳng có ai nhìn
Hãy làm việc như thể bạn không cần tiền
Hãy yêu như chưa từng có ai làm bạn đau đớn
Và hãy sống như thể trái đất này là thiên đường của bạn!
- Có phải ai đó muốn nói rằng:
Thích hát thì cứ hát, không vì một người nào mà hát
Thích nhảy múa thì cứ nhảy múa, không cần có ai coi mới nhảy múa
Hãy làm việc thiện nguyện, (không vì tiền lương mà làm)
Hãy yêu người hết mình đừng sợ bị phản bội
Hãy sống như thể thế giới này là cõi Thần Tiên
- Những điều này không thể sai khiến được (dùng chữ “hãy” là impérative) trừ khi là người đó ý thức được cái ý nghĩa “đi” mà không cần nghĩ chuyện “đến”; làm tất cả mọi việc nhưng không thấy mình có làm việc gì, yêu thương mọi người, mọi loài với tình yêu vô điều kiện (unconditional love).
- Ý của tôi là trừ khi bạn thấm nhuần ý nghĩa về “tánh Không” (không mong cầu bất cứ gì, không thấy mình được hay mất cái gì, không sợ hãi điều gì và nhìn mọi sự mọi vật trên thế gian này với cặp mắt vô tư, với tâm không phân biệt) mà tôi xin giới thiệu với bạn, đó là tinh thần kinh Kim Cang trong tôn giáo của tôi:
Tất cả pháp hữu vi
Như mộng huyễn, như bọt nước
Như sương, như điện chớp
Nên quán chiếu như vậy.
- Vì bạn rất giỏi chữ Hán nên tôi có thể ghi 4 câu này bằng chữ Hán:
Nhất thiết hữu vi pháp
Như mộng huyễn bào ảnh
Như lộ diệc như điển
Ưng tác như thị quán.
Bạn hãy nhận từ tôi một lời chúc chân tình nhất từ sâu thẳm trái tim.
- Xin cảm ơn và xin bạn cũng nhận từ tôi một lời chúc chân tình như vậy!
Và hãy gởi thông điệp này đến những người bạn của mình.
Nếu bạn không làm như vậy, cũng sẽ chẳng có điều gì không may xảy đến với bạn cả!
- Tôi biết rồi và tôi đã làm theo ý bạn
Nếu bạn gởi, sẽ có một ai đó mỉm cười! ☹☹!!
Và đó là điều quan trọng nhất!
- Đúng vậy, xin tặng bạn một nụ cười trước! !!
****
Kính thưa Thầy, câu chuyện chỉ có vậy thôi, con không dám dông dài hơn nữa, xin tạm dừng đây để kính chúc Thầy pháp thể khinh an, thân tâm thường lạc; phần con rất mong ngày Thầy ra thất mau tới để chúng con lại và được nghe tiếng Thầy, dù chỉ là “across the air.”
Kính mến Thầy,
Tâm Minh
[Tập san Pháp Luân - số 49, tr.82, 2007]