Từ xưa xuân vẫn là hy vọng,
Đem Niềm Tin đến bốn phương trời.
Đem Tinh Hoa tô bồi vũ trụ,
Đem Tình Yêu xoa dịu lòng ngườ
Rộn rả nghe lòng dâng ý sống,
Xa chừng trông thấy bóng xuân tươi.
Cỏ cây vội vã thay màu áo,
Đông đã qua rồi,xuân tới nơi.
Rét mướt theo về năm tháng cũ,
Nắng hồng sưởi ấm đất quê hương.
Cho nước non đượm màu trong sáng,
Cho hận thù biến đổi tình thương.
Từ xưa xuân vẫn là hy vọng,
Đem Niềm Tin đến bốn phương trời.
Đem Tinh Hoa tô bồi vũ trụ,
Đem Tình Yêu xoa dịu lòng người.
Xuân vẫn là xuân muôn thuở đó,
Mừng xuân vui đón buổi hôm nay.
Men xuân ngào ngạt nồng hương vị,
Chưa nhắp mà như chuếnh choáng say…
Tôn Nữ Hỷ Khương
[Tập san Pháp Luân - số 47, tr.71, 2007]