Đêm chớm lạnh ai ru hồn trong gió/ Vi vu vi vu xác lá thông rơi/ Trăng đơn lẻ trăng mờ trong hư ảo/ Bước chân buồn vang vọng bóng cô liêu
Hư ảo
Đêm chớm lạnh ai ru hồn trong gió
Vi vu vi vu xác lá thông rơi
Trăng đơn lẻ trăng mờ trong hư ảo
Bước chân buồn vang vọng bóng cô liêu
Nghiêng chiếc lá đắm nhìn nơi hư ảo
Bóng người về vang vọng chút khói mây
Đâu là gió cuốn hồn ta theo với
Vui trong đời nay hóa với hư không
Chiều vắng
Chiều vắng lặng không một lời của gió
Không âm u lảng vảng chút mây trôi
Lòng trăn trở trời tuôn cơn nắng
Rát vai người ướt đẫm tấm thân côi
Hỡi em! Nơi đâu là bầu sữa mát
Là cánh rừng thăm thẳm bóng tươi xanh
Hay đôi phút ta ru hồn trong gió
Giấc mộng tàn nào đã đến cùng em
Ngày vắng, em ra đi nơi viễn xứ
Chân trời nào làm ảo ảnh thay em
Để ta đến ôm cụm mây nhỏ lệ
Rát thân người mới biết nắng vàng rơi.
Khôi Nguyên
[Tập san Pháp Luân - số 25, tr.44, 2006]