Nắng ấm lên rồi xuân đã sang/ Đất trời lồng lộng gió thênh thang/ Em vui xuân mới lòng như hội/ Rộn rã bướm hoa niềm vui tràn.
Nắng ấm lên rồi xuân đã sang
Đất trời lồng lộng gió thênh thang
Em vui xuân mới lòng như hội
Rộn rã bướm hoa niềm vui tràn.
Em đến chùa dâng một nén hương
Lòng thành em gửi khắp mười phương
Từng làn khói mỏng lan trong gió
Em thấy lòng mình ngập yêu thương.
Từng nhịp chuông ngân chuyển đất trời
Hồn thiêng sông núi vọng muôn đời
Người người lễ Phật tâm thành kính
Đức Phật từ bi miệng mỉm cười.
Em ước một năm được an lành
Vơi đi buồn khổ kiếp quần sanh
Đời không còn nữa lòng thù hận
Mọi người vui sống trong tình thân.
Nguyên Hiệp
[Tập san Pháp Luân - số 23, tr.60, 2006]