Mười năm ta phiêu bạt/ Nghe sầu nặng bước chân/ Theo chim vào cuối gió/ Đi tìm mộng vô ngần...
Mười năm ta phiêu bạt
Nghe sầu nặng bước chân
Theo chim vào cuối gió
Đi tìm mộng vô ngần.
Mười năm nơi xứ lạ
Nghe mưa thổi hiên nhà
Những ngày mưa viễn xứ
Buồn như bóng đời ta.
Mười năm không trở lại
Hoa rụng trắng ven bờ
Theo vầng trăng mười sáu
Đi tìm mộng ban sơ.
Mười năm chưa giũ mộng
Về cuối bãi đầu sông
Thả bài thơ năm cũ
Tiếng ca lạc muôn trùng.
Ngọc Hân
[Tập san Pháp Luân - số 7]