Ngọn nến hồng/ trong đêm/ thắp sáng một niềm tin/ ôi, mắt buồn thơ dại!/ em vẽ...
Ngọn nến hồng
trong đêm
thắp sáng một niềm tin
ôi, mắt buồn thơ dại!
em vẽ
những thành quách cổ xưa
rêu phong
không dấu vết người
vẽ những bước chân
giữa sa mạc cuộc đời
một lần đi qua là mất hút
vẽ những trái tim yêu thương
khổ đau
buồn, vui…
rất thực
vẽ những giọt nước mắt
như những giọt sương
trên nụ quỳnh chớm nở
trong đêm
vẽ cuộc đời
vẽ tình người
vẽ những tâm hồn xơ cứng
khi lý trí lên ngôi
cảm xúc rụng rơi
giữa đêm đen lạnh giá
vẽ người
vẽ ta
vẽ em
cô liêu một ngọn nến hồng
đêm
bập bùng cháy sáng.
Mặc Không Tử
[Tập san Pháp Luân - số 77, tr96, 2011]