Em từ thơ dại biển khơi/ Hóa thân vào chốn cuộc đời rong chơi
Em từ thơ dại biển khơi
Hóa thân vào chốn cuộc đời rong chơi
Một mai mỏi gối luân hồi
Lại về với biển vỡ đôi trầm mình
Anh tìm từ cõi vô sinh
Nghe tình em mãi trắng tinh mặn mà
Yêu nhau từ thuở tu oa
Ru em biển rộng lời ca nghìn trùng
Không thương anh cũng trùng phùng
Hóa thân em ở trong lòng anh thôi.
Vĩnh Thi.
[Tập san Pháp Luân - số 2, tr.74]