Tâm sự của Tuất

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Xuân về, Tết đến, ai cũng muốn cười không muốn khóc, ai cũng ưa vui không ưa buồn, ai cũng cầu no không cầu đói.

 

Xuân về, Tết đến, ai cũng muốn cười không muốn khóc, ai cũng ưa vui không ưa buồn, ai cũng cầu no không cầu đói. Thế nên, tôi muốn góp với các bạn một nụ cười. Chỉ cười mỉm thôi và chỉ các bạn ngang tôi trở xuống, còn những vị cao hơn, giỏi  hơn, trưởng thượng thì tôi không dám, chỉ đứng xa mà nhìn “kính nhi viễn chi”.

Điều khác, thường tình, ai khen, dù không đáng được khen cũng sung sướng rang người; ai chê, dù rất đáng chê, cũng ủ mặt xuống. Tôi cũng thế thôi, vì ít ai đạt đến trình độ “bát phong xuy bất động”. Và bây giờ, động hay không cứ nghe vài lời tâm sự của Tuất:

Năm nay, nhiệm kỳ mới của Tuất, 365 ngày ngắn ngủi, sau khi chị Gà bàn giao, bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu nợ nần chị ta để lại Tuất phải nhận lãnh. Việc đó còn dài, ở đây, Tuất chỉ tâm sự vài điểm, chỉ vài điểm thôi.

Nếu vì nghiệp dĩ Tuất tôi sinh ra ở Đông Nam châu Á thì số phận rất hẩm hiu, nhiêu khê trăm mối, nhưng cũng may Tuất đứng áp chót trong 12 con giáp trước anh Trư Hợi một bậc.

Bạn thấy không, cái gì xấu con người cũng trút cho Tuất, ai tham ăn họ cũng đem Tuất ra mà ví “Đồ tham ăn như Tuất” mà thực tế Tuất đâu có tham như họ! Ai ngu họ cũng kéo Tuất ra “đồ ngu như Tuất”. Nay có anh Bò đỡ cho một phần vì có người họ còn vị Tuất một chút nên họ nói: “Ngu như Bò”. Họ có biết đâu Tuất tôi thật không ngu như họ tưởng. Tuất tôi không biết nói nhưng biết sửa. Tuất biết phân biệt ai là chủ, ai là khách, ai là kẻ trộm. Tuất cắn người lạ không dọa người quen. Người Đông phương nuôi Tuất để giữ nhà, để đi săn. Họ cho Tuất cơm thừa, canh cặn nhưng Tuất vẫn chấp nhận vui vẻ để rước bớt cái tội phí phạm của chủ nhân. Tuất thành thật cám ơn tín đồ Phật giáo, vì họ tuyệt đối không bao giờ giết hại dòng họ nhà Tuất, không để mắt đến các quán “cầy tơ” hay “cầy 7 món” vì họ thương Tuất, biết Tuất rất trung thành không bao giờ phản chủ!

Vừa rồi chị Tuất tên Baby đã cứu một bé trai ở Cao Hùng, Đài Loan, khi bà chủ tên Huang 24 tuổi, sinh chú bé trong bồn cầu rồi bất tỉnh. Baby đã ngoạm em bé đưa ra khỏi bồn cầu, liếm bé cho khô, chú bé khóc nên mẹ chú đã tỉnh lại ẵm con. Vậy mà người ta dám bảo là Tuất ngốc! (Tuổi trẻ ngày 09.01.06)

Còn người Tây phương thì họ cưng Tuất lắm. Họ cho Tuất ăn sướng, cho Tuất mặc đẹp, cho Tuất ngủ chung, chơi chung. Tuất đau, có bệnh viện; Tuất bệnh có người lo, có bác sĩ chăm sóc. Trong quân ngũ, họ huấn luyện, trao cho Tuất quân hàm chức vụ hẳn hoi; họ trả lương cho Tuất sòng phẳng; họ dạy cho Tuất biết tấn công tội phạm, biết khám phá hàng gian, biết tìm tòi các thủ phạm buôn ma túy.

Vừa rồi có một nhà mô phạm dẫn chứng quan niệm Tây phương trong lý luận “bởi vì Tây phương phụ nữ là số một, đàn ông đứng sau con chó” để biện minh cho việc vận động bỏ “bát kỉnh pháp”. Tuất nghe mà khoái tận mây xanh, bao nhiêu lông trên mình đều dựng đứng lên hưởng ứng.

Bạn Tuất tên Vá trung thành với nhà cách mạng Phan Bội Châu. Khi chết nhà cách mạng khác làm bia để ca ngợi Tuất. Lòng trung thành với chủ, dòng họ Tuất có thừa.

Gần đây, một bạn Tuất ở Di Linh cũng biết tu, biết ăn chay. Bà chủ tên Tư, một Phật tử thuần thành, nuôi Tuất đến ngày Rằm và mồng một bà gọi Tuất dặn kỹ: “Ngày này ăn chay nghe”. Thế là ngày đó, dầu ai đem cá và thịt dụ dỗ Tuất phá trai, Tuất cũng đi lơ, nhất định không ăn, còn hôm khác thì Tuất xơi xả láng.

Đặc biệt, Tuất cảm ơn luật sư George Graham Vest đã ca tụng dòng họ Tuất trước tòa trong vụ kiện làm bạn Tuất chết oan chết ức: “Con Tuất của ta luôn ở bên cạnh chủ, lúc phú quý cũng như lúc bần hàn, lúc khỏe mạnh cũng như lúc yếu đau. Nếu chẳng may số phận đá chủ ra vỉa hè, không bạn bè, vô gia cư, thì cũng có Tuất duy nhất bên cạnh; và một đời hạ màn, thân xác con người vùi vào lòng đất lạnh thì khi ấy tất cả thân nhân bạn bè đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi về để sống tiếp cuộc đời của họ, thì khi ấy chỉ còn bên nấm mồ của chủ, chỉ còn có Tuất đôi mắt ướt buồn gục đầu bên mộ trung thành và chân thật.”

Ai thương Tuất nhờ, ai ghét Tuất chịu, xin đừng gán cho Tuất những gì Tuất không có; vì rằng, con người muốn làm gì thì làm, do con người tranh chấp, đố kỵ, nghi ngờ, chia rẽ, ganh tỵ, giành giật, phá hoại lẫn nhau làm cho nhau đau khổ không liên qua gì đến Tuất.

Năm mới, năm của Tuất, nếu có gì trong xã hội con người, đều do con người, đừng đổ thừa “Tuất nhảy bàn độc”, oan cho Tuất lắm phải không?!

Trung Dũng.
[Tập san Pháp Luân - số 23, tr.89, 2006]