Ta đi qua bao sớm khuya mờ tỏ
Lửa ấm bàn tay loạn nhịp mấy cung trời
Ngựa biển nắng lưng đèo trăng suối quyện
Nụ lan hồng đom đóm sáng trong đêm.
Miệng em cười sao rớt ngọc lênh đênh
Đậu chếnh choáng ngọt ngào lòng giếng thẳm
Ta cúi xuống ngó bàn chân vạn dặm
Nghe mạch sầu thạch nhũ trổ long lanh.
Sớm mai hồng sương muối mặn đôi môi
Chiều khói nhạt mơ hồ trong mắt biếc
Em như suối qua rừng cây tha thiết
Để bước chân như lá dạt phương trời
Những chiếc lá giong buồm ra biển cả
Như hạt bụi nhấp nhô trên sóng mắt trùng khơi.
Ta đi qua đường khuya trăng mọc lá chiều rơi
Đêm chùng lạnh từng cơn mưa bất chợt
Gió xa xăm rung tơ nhện rách đàn
Chiếc bóng năm canh hiu hắt giữa trần gian.
Sợi tóc em bay qua chiều mưa thênh thang
Chớp nhoáng rơi giữa biển dâu tang hải
Ơi sợi tóc em bay từ muôn sông nghìn suối
Qua lòng ta cốc rượu cạn sấm rền.
Ta đi qua gập ghềnh trên vai mây đèo gió núi
Từ sơ thủy nguyên khai đến những bến bờ chìm nổi
Đêm xuống phố bồng tan theo hương tóc ai bay qua
Mấy ngả đường mờ tỏ
Biết về đâu ngực vỡ tiếng ho khan
Biết về bên quán đời xiên lệch
Nắng quái chiều hôm phố xá loạn màu
Ta đi qua cuộc rượt cờ thần sầu quỷ khốc
Lạc một tiếng cười giữa cõi trăm năm.
[Tập San Pháp Luân.36.tr,92.2006]
Những bước chân đi qua một đời người
Typography
- Smaller Small Medium Big Bigger
- Default Helvetica Segoe Georgia Times
- Reading Mode