Bão về một sáng sương mờ đất
xơ xác đồng quê cây cỏ tàn
con xa chưa kịp về thăm mẹ
nghe xót xa ôi, xứ Quảng ơi!
trời không thương chia cong đòn gánh
gánh mãi quanh năm nắng với mưa
thêm gió hun người đất sỏi đá
bát cơm phấp phỏng lo mất mùa
mẹ để dành con vài trái chín
bão về còn lại cuống trơ trơ
lũ qua đám bắp chờ Tết bán
áo mới em thơ lạc giữa dòng
cái nghèo theo mãi gót cha ông
còn lưa con cháu mỏi mòn trông
yêu đất thương quê ai nỡ bỏ
ươm xanh sự sống mặc tang thương.
Giữa mùa hội trăng vắng chị Hằng
còn trơ nền đất không đèn chong
em chưa về được nhà tan nát
trung Thu ảo ảnh bóng nguyệt rằm.
trăng về giữa phố càng thêm lạnh
phố tiêu điều phố ai bán mua
chia mãi khúc cong bao đời gánh
mưa năng muôn nơi xứ Quảng ơi![Tập San Pháp Luân.32.Tr,42.2006]
Trăng Lạnh
Typography
- Smaller Small Medium Big Bigger
- Default Helvetica Segoe Georgia Times
- Reading Mode