Hạnh phúc, khổ đau/ Tôi biết em đi trên con đường vô minh hay tuệ giác/
Hạnh phúc, khổ đau
Tôi biết em đi
trên con đường vô minh hay tuệ giác
Có những điểm nhìn bao nỗi đời lầm lạc
Mất đi rồi hy vọng được gì đâu!
Từng tâm hồn trôi về những hố sâu
Mâu thuẫn, xung đột, tranh nhau
Niềm đau thế kỷ
Cung bậc tâm linh vẫn muôn đời giá trị
Thắp sáng nguồn chuyển hóa niềm tin.
Ánh sáng tương lai mở hướng những điểm nhìn
Từ vấp ngã đứng lên trải nghiệm
Đưa mùa xuân thay màu tang tóc tím
Đàn trẻ thơ còn nhớ tổ tiên mình.
Từ nguồn vui sống với lời kinh
Thế hệ ngày mai huy hoàng Việt tộc
Để dòng đời không còn nghe tiếng khóc
Bước thênh thang ấm áp những mầm xanh!
Huỳnh Khải Nguyên
[Tập san Pháp Luân - số 18, tr.23, 2005]