Bình minh lên đại lộ

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Con đường đất vẫn hai mùa mưa nắng/ Ta bước đều sỏi đá cũng trời mây/

Con đường đất vẫn hai mùa mưa nắng
Ta bước đều sỏi đá cũng trời mây
Nắng chiều về rưng rức lệ hương bay
Nhìn lá rụng thu gầy khô điểm tuổi.

Con đường đất lênh đênh ngày hai buổi
Gió xuân về tình hóa đá rong rêu
Đứng mơ màng vò võ mắt đăm chiêu
Bếp lửa đỏ nhà bên ai thầm gọi.

Con đường đất thắp lên tình nguồn cội
Buồn lên cao mây cứ vậy-phiêu diêu
Nghe tim run mắt sáng vỡ muôn chiều
Sầu chợt khóc bình mình lên đại lộ.

Ta cứ đứng nhìn non cao sóng vỗ
Ngàn hóa thân giữa non nước trời không
Chút buồn nào lơ lửng giữa mênh mông
Màu mắt ngọc cứ xa nguồn lạc điệu.

Tình dân tộc ngọn nguồn sao kỳ diệu
Mắt Việt Nam là điểm tựa bao la
Rồi muôn đời non nước sẽ hoan ca
Tình kết chặt, nghĩa đồng bào xuôi, ngược.

Huỳnh Khải Nguyên
[Tập san Pháp Luân - số 13, tr.26, 2005]