Chân đi không lấm bụi đường/ Hồn thơ giũ sạch đoạn trường bước qua /Nước in nghiêng một đài hoa /Nửa đêm thức giấc nở ra… vô thường
Đóa sen soi lại bóng mình
Giữ lòng trong giữa nhục vinh cõi trần
Bùn danh lợi níu bao lần
Biển tâm sóng dậy xoay vần gió sương
Chân đi không lấm bụi đường
Hồn thơ giũ sạch đoạn trường bước qua
Nước in nghiêng một đài hoa
Nửa đêm thức giấc nở ra… vô thường
Nguyên cẩn
[Tập san Pháp Luân - số 73, tr20, 2010]