hạt lửa xanh đã đi qua / những sa mạc hoang vu sương mù / gió chướng…
Người gieo ‘hạt lửa xanh’
từng ngày
qua trang sách
trang văn
trong từng con chữ
và
trái tim người
hơi thở người
giun dế mãi du ca
hạt lửa xanh
đã đi qua
những sa mạc hoang vu
sương mù
gió chướng…
nó vẫn cháy
sáng
lung linh
như hơi thở ấm
len vào trong máu huyết
trong tủy xương thế hệ trẻ
một ngọn lửa của trái tim và cảm xúc
để sáng tạo
cô liêu
để vẫn muốn quay về
với mái lá, cốc rêu
và sự bình yên của non xanh lặng lẽ
trái tim người thắp lửa
không còn những hố ngăn
cách biệt…
vẫn ấm áp
dịu dàng
ôi,
lời kinh
tiếng hát của người
vẫn đi qua tháng năm
âm vang
cùng thời gian và sử lịch
đêm
hạt lửa xanh
vẫn sáng soi lặng lẽ…
có loài sâu ngủ vùi trong kén ấm
chợt cựa mình
cũng muốn du ca
cũng muốn cất lên tiếng hát
thời gian
cùng dế giun
hư vô bạn lữ.
Mặc Không Tử
[Tập san Pháp Luân - số 57, tr.74, 2009]