Ru xa vắng cánh đồng hạn hán nhớ mùa lúa trổ/ Ru à ơi ngọn lửa trẻ thơ chạy nhảy bên hồ/ Ru xanh xa cội gió nhớ lá cây rừng/ Ru điệu ru mưa huơ tay hái cơn mưa không tắt
Dội dưới ngọn đèn đường lời u tối trong tim
Ngọn bấc lụn còn chăng là nỗi niềm xa xứ
Ta đi qua bóng nhòa chân mây tung mù cát bụi
Đêm tối mẹ ta ơi ru lời hát cho con
Ru xa vắng cánh đồng hạn hán nhớ mùa lúa trổ
Ru à ơi ngọn lửa trẻ thơ chạy nhảy bên hồ
Ru xanh xa cội gió nhớ lá cây rừng
Ru điệu ru mưa huơ tay hái cơn mưa không tắt
Bàng bạc dòng Ngân hà nối nhịp cầu đôi mắt
Sợi khói nhớ nhà vắt vẻo trên lưng
Ta đi qua nâng nụ mầm, tiếng khóc, đọt nắng xanh mùa
Nâng cánh mây bụi mù bóng chiều chập choạng
Nâng bàn tay mẹ cánh cò bay dìu dặt nhánh sông xưa
Nâng ngọn đèn, bước chân, con đường, bóng tối
Nâng giọt nước gương soi đóa hồng cười tươi ngọt ngào gai nhọn
Nghe lá trổ trên đầu mười ngón tay trơ
Và ta về đứng bên bờ khuya tĩnh mịch
Lắng nghe trăng ru điệu thở mây trời
Vằng vặc dòng Ngân hà trôi qua bao mùa chân bước
Giọt nước đầu nguồn đêm tối mẹ ta ơi!
Nhật Uyển
[Tập san Pháp Luân - số 56, tr.30, 2009]