Ta đến từ ngàn năm lấp mộng/Sống hoang tàn giữa cõi trần gian
Ta đến từ ngàn năm lấp mộng
Sống hoang tàn giữa cõi trần gian
Đêm nằm nghe sóng reo muôn thuở
Sáng hóa thân côi làm dã tràng
Mượn cõi hồng hoang xây gác tía
Chất non cao giấu tận hèn sang
Hồn thanh thản thả lòng dâu bể
Sóng cuộn chân theo kiếp dã tràng.
Minh Trí
[Tập san Pháp Luân - số 51, tr.71, 2007]