con sóng về đến bờ/ nở thành muôn hoa trắng/ bờ bình yên trưa vắng/ hôn bàn chân ai mềm/
con sóng về đến bờ
nở thành muôn hoa trắng
bờ bình yên trưa vắng
hôn bàn chân ai mềm
sóng theo gió muôn miền
tung mình trong cuồng nộ
gió tan rồi hiền hậu
nở hoa trưa nắng vàng
gió rồi cũng về non
tìm ngàn cây tâm sự
hôm qua đời tìm khách
gửi tâm tình điêu linh
người chạm vào ký ức
kỷ niệm chợt vỡ tan
chút chạnh lòng mơ mộng
hiện tại dòng sông hiền
trôi xuôi về tất cả
nước xa cũng tìm bờ
người xa rồi gặp gỡ
cho chút tình nên thơ.
con sóng đi tìm bến
lao xao mãi tháng ngày
bờ bình yên cây cỏ
chờ đợi biết bao mùa
bóng trăng soi đáy nước
cá đớp động vỡ tan
bóng ai tròn ảo ảnh
trăng soi mặt ánh vàng
năm tháng ươm mầm xanh
rồi ru về tàn úa
đất ôm tình vũ trụ
vô ưu đã muôn đời
người đi tìm tiếng cười
trong nhịp xô rộn rã
nỗi lòng chợt tan ra
rồi một giây hóa đá
gom về trong tất cả
một ý niệm lặng yên
nam mô tam thế phật
hoa sen ngát hương lành.
[Tập san Pháp Luân - số 39, tr.16, 2006]