Dẫu xuân
có ngủ quên về,
Nụ hồng vẫn nở
chẳng nề lạnh sương.
Chim reo
hót điệu chơn thường,
em không lời hát
tình vương tuổi sầu
Nẻo về
theo dấu chân trâu,
tình trâu đã trắng
nỗi sầu vụt bay.
Ngã không
còn chỗ phơi bày,
em không còn chỗ
để đày đọa thân.
Cõi nào
cũng có phù vân,
cõi nào cũng có
bước chân diệu hành.
Trúc ngàn năm
lá vẫn xanh,
tình ngàn năm nở
trên cành mai trơ.
Dẫu rêu xanh
phủ tình cờ,
dẫu mưa nắng có
hững hờ cuộc chơi.
Xưa nay
vẫn một đất trời,
vẫn cành mai cũ
nở phơi nụ vàng.
[Tập San Pháp Luân.35.Tr,16.2006]
Nụ Mai Vàng
Typography
- Smaller Small Medium Big Bigger
- Default Helvetica Segoe Georgia Times
- Reading Mode