Trái Gió Trở Trời

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Xuân nay trái gió trở trời,
Nắng chiều mưa sớm vóc người gầy khô.
Chỉ còn xương bọc lấy da,
Thịt đi đâu hết, nghĩ mà quặn đau!
Lạ thay! Duy mỗi cái đầu
Nhờ ơn phép Phật nhiệm mầu riêng ban!

 

Mẹ là Biển Cả bao la,
Mẹ là Trời Đất chan hòa mến thương.
Thơ viết giữa mùa Vu lan,
Bao năm qua… vẫn bình thường, yên vui,

Xuân nay trái gió trở trời,
Nắng chiều mưa sớm vóc người gầy khô.
Chỉ còn xương bọc lấy da,
Thịt đi đâu hết, nghĩ mà quặn đau!
Lạ thay! Duy mỗi cái đầu
Nhờ ơn phép Phật nhiệm mầu riêng ban!

Vẫn nghe, vẫn thấy rõ ràng,
Bệnh tình sau trước, tỏ tường tinh thông.
Bác sĩ hỏi vẫn thuộc lòng,
Tịnh tâm khai báo, ung dung trả lời.

Nhưng cơn đau vụt tới nơi,
Tiếng rên nhức nhối, rối bời lòng con.
Mỗi ngày thương Mẹ nhiều hơn,
Nghĩ xa xôi nỗi tủi buồn càng sâu.
Lại mong xin, lại nguyện cầu,
Sao cho Mẹ sống dài lâu với mình.

Tôn Nữ Hỹ Khương
[Tập san Pháp Luân số - 41, tr.53, 2007]