Sâu kiến tranh hùng

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Những chú sâu tha hồ tự tung tự tác với những chiếc lá non mà không bao giờ chú gặp bất cứ một sự đối kháng nào,

Những chú sâu tha hồ tự tung tự tác với những chiếc lá non mà không bao giờ chú gặp bất cứ một sự đối kháng nào, bởi vậy những chú sâu luôn luôn kiêu hãnh về sức mạnh tàn phá của mình và có cảm giác rằng, mình là đấng anh hùng trong thiên hạ. Một hôm những chú sâu ăn chơi bất kể đối với những chiếc lá non, bất chợt lại có những chú chim sẻ xuất hiện làm cho những chú sâu khiếp đảm, bò vội vã tìm những chỗ ẩn khuất, nhưng chẳng có chỗ nào để cho những chú sâu ẩn núp cả, vì những chiếc lá non đã bị những chú sâu tàn phá sạch, chỉ còn lại những cọng xương khô mà thôi, bởi vậy mà những chú sâu chẳng còn bất cứ chỗ nào để nương thân và cũng chẳng có sức mạnh gì để chống trả lại với những chú chim sẻ. Những chú chim sẻ tha hồ tự tung tự tác đối với những chú sâu và hết sức kiêu hãnh về sự có mặt và sức mạnh của mình, những chú chim sẻ reo mừng, hát ca và tha hồ nhảy nhót với những chiến thắng, bất chợt đang vui trong chiến thắng, những chú chim sẻ nhìn xuống, thấy đôi mắt của những chú mèo đang rình rập và mở thật to, chuẩn bị nhảy tới vồ lấy mình; rồi phía sau lưng của những chú mèo là những chú chó đang rón rén rình rập; và sau lưng của những chú chó lại là những chú người chuyên gia ăn thịt chó đang rình rập; rồi sau lưng những chú người lại là những chú cọp đang rình rập và sau lưng những chú cọp thì có mặt của những chú chó sói, và sau lưng những loài lang sói là những con quỷ dữ hữu hình và vô hình. Cứ như vậy, những chú chim sẻ thấy từ đời sống của những chiếc lá non, những chú sâu cho đến đời sống của những chú chó, chú mèo và ngay cả đời sống của con người và quỷ dữ đều chẳng có loài nào an toàn cả, loài nầy đang rình rập những sơ hở của loài kia, và loài kia đang tìm cách chống đỡ để thoát khỏi những nanh vuốt hãi hùng của loài nầy, loài nào cũng đầy lo âu và sợ hãi, nhưng loài nào cũng tìm cách tranh nhau để sống, thanh toán nhau để tồn tại, mạnh được yếu thua, mà sự thiệt hại nhất là những chiếc lá xanh non vô tội, chúng đã bị cột chặt ở nơi những cuống lá; những cuống lá lại bị cột chặt nơi những cành cây; những cành cây bị cột chặt ở nơi thân cây; thân cây bị cột chặt bởi những rễ cây và những rễ cây bị cột chặt bởi những sinh chất mầu mở trong lòng đất, chúng đã bị cột chặt nhau với sự sống liên hệ chằng chịt như thế, làm sao những chiếc lá non có được tự do để quyết định lấy vận mạng sinh tồn của mình, khi gặp phải những sự tấn công từ những phía khác! Chao ôi, những chú chim sẻ đã có những suy nghĩ như vậy, sau những chiến thắng lẫy lừng của mình đối với những chú sâu!

Những chú sâu đã tự tung tự tác với những chiếc lá non, nhưng khi những chú chim sẻ xuất hiện, các chú sâu loáy hoáy bò tìm chỗ trốn, những lá non giờ chỉ còn là những cọng khô trơ trụi, những chú sâu không còn chỗ ẩn trốn bị những chú chim sẻ xé xác, banh thây và có những xác chú sâu rơi xuống đất, các chú  kiến gọi nhau báo tin mừng, rồi nào là kiến to kiến nhỏ, lập đội, lập đoàn tạo thành mặt trận kéo đến banh xác chú sâu, con thì cắn trên đầu, con thì cắn giữa bụng, con thì cắn hai bên hông, con thì cắn dưới chân, chúng ăn thịt chú sâu một cách thỏa thích, no nê. Sau đó, các chú kiến chung nhau kéo xác chú sâu còn lại về tổ của mình để cất giữ làm lương thực cho ngày mai, nhưng sáng mai tất cả những chú kiến trong ổ, từ kiến cha đến kiến mẹ, từ kiến ông đến kiến bà, từ kiến chồng đến kiến vợ, từ kiến thầy đến kiến thợ, từ kiến nam đến kiến nữ, từ kiến dân đến kiến quan cho đến kiến vua đều ngã lăn ra chết, vì môi trường của chúng đã bị nhiễm chất độc của sâu. Tất cả vua quan dân chúng của kiến đều bị chết sạch, chỉ vì chúng tham lam chiến thắng và muốn hưởng thụ sự chiến thắng trên xác chết của một chú sâu.

Than ôi! Sâu chết thì kiến cũng chết, lá non chết thì sâu cũng chết… mọi loài tranh nhau để làm anh hùng, nhưng chưa có loài nào tranh nhau để chiến thắng sự chết và sự khổ đau; mọi loài đang tranh hùng với nhau, nhưng thần chết và thần khổ đau, chẳng thèm tranh hùng với mọi người và mọi loài, thế mà mọi người và mọi loài đều đến quỳ gối và cúi đầu trước thần chết và thần khổ đau một cách run rẫy và hèn mọn!

Thích Thái Hòa.
[Tập san Pháp Luân - số 13, tr.70, 2005]