Ngu ngơ con chữ

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Ta có bài thơ xanh xanh màu lá cỏ/ Nhặt ở đáy lòng nên con chữ cũng rưng rưng/

 

Ta có bài thơ xanh xanh màu lá cỏ
Nhặt ở đáy lòng nên con chữ cũng rưng rưng
Ta có bài thơ về tình người, sự sống
Đêm trần gian! Con chữ lạnh lùng.

Những đêm dài
Ta và ngọn nến tàn tâm sự
Chồng sách cũ ngổn ngang
Trang thơ là bè bạn
Chừ hồn ta phiêu khoát giữa non triền.

Với cuộc lữ
Ta thõng tay ra đi
Nhưng không làm người vô sự
Bởi trần gian trĩu nặng cả hai vai
Đâu ai biết
Đồng hoang có chàng mục tử
Sáo vi vu dìu dặt tận non đoài.

Những đêm dài
Ta toan đốt sách
Trở về nguồn tri kỉ với non sâu
Chung trà lạnh
Ngu ngơ từng con chữ
Nên niềm riêng trỗi nhịp bắc cầu.

Mặc Không Tử
[Tập san Pháp Luân - số 22, tr.43, 2006]