Đèo Ngang cảm bút

Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Nhớ xưa Nữ sĩ qua đèo/Viết thiên bát cú vần gieo vạn lời/Đá còn trơ mặt với đời.


Lá hoa cây cỏ đâu rồi hôm nay?
Tiều phu khuất bóng từng ngày
Vắng tanh xóm rợ sông bày cát trơ
Nước non muôn dặm đợi chờ
Cũng liều thân quốc xác xơ gọi hè
Lâu đài nền cũ lối về
Dấu xưa xe ngựa bây giờ là đâu?
Ngư ông gác mái xuôi rồi
Gõ sừng mục tử ngậm ngùi cô thôn
Sương sa dặm liễu bước dồn
Ngàn mai mỏi cánh chim còn mãi bay
Biết chăng ai kẻ chương đài
Ai người lữ thứ dặm dài phong sương
Trách ai bày cuộc hí trường
Tang thương bao nỗi đoạn trường đòi cơn
Lòng riêng một mảnh hàn ôn
Luống trông gương cũ nghẹn dòng chiêm bao
 
Ừ, thôi thì bể thì dâu!
Cũng đành Nữ sĩ bạc đầu nhớ thương
Hồn thu thảo mãi vấn vương
Đèo ngang chênh chếch tịch dương bóng tà
 
Mới hay trong cõi người ta
Vô thường dâu bể vốn là tự nhiên
Sắc-không luân vũ triền miên
Tịch không mở cửa hẹn miền tiêu dao.

Bích Nhãn Hồ
[Tập san Pháp Luân - số 52, tr.86, 2008]